Quân sử Việt Nam: Anh hùng bạt mạng 4
https://generalhieu.info/military_history/quansuvn_anh-hung-bat-mang4.shtml
http://www.nguyenvanhieulibrary.info/military_history/quansuvn_anh-hung-bat-mang4.shtml
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35
TRẦN THY VÂN
TÁI BẢN LẦN THỨ TƯ
2010
Thương tặng
hiền thê HN Lê Hoa
đã giúp anh hoàn thành Anh Hùng Bạt Mạng
ttv
***
Lý ngồi bó gối trả lời:
- Chị em bạn dì. Mẹ chị, mẹ em và dì Luyến là ba chị em ruột. Cha mẹ em đã chết, em mới ra đây một tháng chớ ở Đức Lương khổ lắm! Thôi, em xuống nhà dưới ngủ võng, kẻo Nhị chạy mét dì Luyến đang chơi bài tứ sắc bên kia thì nguy. Chỉ ghen nữa.
Tôi ngạc nhiên:
- Làm gì có chuyện đó?
- Nhị biểu em mà!
- Biểu cái gì?
Lý liếc qua tôi:
- Chị biểu giới thiệu chị cho anh. Chị học đệ nhất trên tỉnh, thích lấy chồng sĩ quan Biệt Động.
Tôi cười:
- Sao hồi sáng giờ không nói? Được, để anh qua bển trấn an Nhị, nếu không, cổ mét dì Luyến thì chết!
- Mới nghe nói cái ham lắm!...
Không đợi tôi nói thêm, tội nghiệp, cô em vừa dùng dằng vừa tụt xuống giường đi một mạch. Tôi cũng uể oải đứng dậy ra trước hiên nhà.
Mới 9 giờ tối trăng 24 tháng chạp chưa mọc, nhưng bầu trời vẫn hừng hực, do ánh hỏa châu nơi Sa Huỳnh. Tiếng đại bác bắn quấy rối vọng về nghe dữ dội. Một đám lính với Thiếu úy Nguyễn Thuận Cát Đại đội phó còn ngồi chơi bên gốc cây hoa phượng ngoài sân. Hình như không ai hay biết câu chuyện tay ba vừa xảy ra. Chợt thấy tôi anh em nói nhỏ lại. Chú lính cận vê. Huỳnh văn Trung bước tới:
- Đại Bàng chưa ngủ? Em pha cà phê uống, nghen?
- Ừ, làm tao một ly đậm, bưng qua đó!
Tôi đưa tay chỉ căn nhà bên phải và dặn thêm:
- Trung nhắc ông Thường vụ đôn đốc lính gác Bộ Chỉ Huy Đại đội cẩn thận, Hạ sĩ Hiệp thì luôn luôn trực máy, còn mày lưu ý cô gái nằm nhà dưới. Nếu cô ta có bệnh gì, bảo y tá cấp thuốc. Nhớ, đây là lệnh nghe mậy!
Trung gật đầu rồi vào trong. Trước khi qua Nhị, tôi tới bọn lính đang ngồi chơi. Thiếu úy Cát đứng dậy hỏi:
- Chưa ngủ, Trung úy?
- Ngủ gì nổi, Cát! Hồi chiều họp, Thiếu tá Quách Thưởng cho hay tình hình Sa Huỳnh căng lắm! Hai Trung đoàn 5 và 6 của Sư đoàn 2 Bộ Binh chẳng làm ăn gì được, lại thêm te tua, có mòi di tản. Chắc chiến trường chờ mình. Tiểu đoàn 39 Biệt Động sẽ nhảy xuống trước, nhưng chưa biết lúc nào xung trận thôi. Nhớ thường xuyên kiểm soát lính kẻo tụi nó vọt.
- Đề nghi. Đại Bàng, sáng mai 5 giờ, cho toán Thám Báo Trung sĩ Nguyễn Nhật làm nút chận ngoài đầu xóm.
- Ừ, còn 12 giờ khuya nay, trừ các tiền đồn ra, anh gọi tốp tuần tiểu về tập họp điểm danh cùng Đại đội. Giờ thì anh bảo canh gác cẩn thận và cấm bất cứ ai đi lang bang. Tôi ngồi chơi bên này.
Dứt lời, tôi đi thẳng tới nhà cô gái có giọng nói chanh chua và tiếng hứ cao vút. Thấy cửa hé, tôi đẩy nhẹ bước vào. Nghe tiếng động, Nhị đang ngồi đọc sách ở bàn giữa giật mình đứng dậy khẽ cúi đầu:
- Kính chào!...
Thấy tôi không đáp lễ, nàng vội gấp quyển truyện:
- Xin lỗi, Trung úy đến có chuyện chi không gõ cửa?
Điều tôi muốn đã đạt thành là tạo cơ hội cho nàng trả đũa. Tôi vẫn im lặng, chưa vội trả lời, và tự tiện kéo ghế ngồi đối diện với nàng như đã quen biết từ lâu. Ánh đèn dầu quá yếu, không soi sáng hết ngôi nhà ba gian tương đối rộng, mọi vật chung quanh đều vàng vọt, mờ dần, có chỗ chìm sâu vào bóng tối. Nhưng thân hình cô gái lại nổi bật, rực lên trong chiếc áo sơ mi trắng với suối tóc đen mượt chảy dài xuống bờ vai, vòng qua trước lồng ngực căng tròn. Bây giờ tôi mới thấy mái tóc nàng đẹp làm sao! Nó lung linh, che khuất nửa khuôn mặt mà các văn nhân mô tả là hình trái xoan. Nhị vẫn đứng, coi bộ sốt ruột, đôi môi bặm lại, có lúc mấp máy, dường như nàng muốn thốt thêm những lời cay đắng nào đó nữa. Tôi vờ không để ý, lấy cái mũ nâu trên đầu xuống gấp làm đôi...
- Sao Trung úy không nói?
- Hai bác đâu, thưa cổ
Người đẹp tỏ vẻ hờn dỗi, lùi ra sau dựa vào cây cột nhà:
- Trung úy chưa trả lời câu hỏi của tôi.
Tôi nói ngang ngang như gây:
- Không nghe à? Tôi lặp lại nhé! Hai bác đâu, thưa cổ
Nhị cúi mặt, lấy tay vuốt vuốt lọn tóc trước ngực:
- Ba đã chết, mẹ đi Quảng Ngãi chưa về. Mà anh...dễ ghét lắm, trả lời chẳng ăn khớp gì hết!...
- Thôi, mời chủ nhà ngồi, đứng hoài cũng trật rơ nữa.
Nàng mủm mỉm, ngoan ngoãn bước tới ngồi xuống ghế. Dễ thương thật! Tôi bật Zippo châm một điếu thuốc:
- Bây giờ tôi xin nói, nghe! Đời lính xa nhà buồn đã đành, thấy cô cũng buồn luôn.
- Sao anh biết tôi buồn?
- Vì cô có cười đâu và khuya rồi còn xem tiểu thuyết.
Nhị một tay vội lòn quyển sách giấu dưới bàn, một tay che miệng:
- Tiểu thuyết đâu? Anh này kỳ, để ý người ta. Ai biểu hồi nãy... ngang ngang chọc tức...
Nói đến đó nàng ngưng lại, nheo mắt nhìn tôi, làm như vừa chợt nhớ ra một điều gì quan trọng:
- Khuya rồi à? Hèn chi thấy anh vô buồng... ngủ rồi!
Tôi cười:
- Cô nói còn thiếu, cứ bổ túc, chớ đặt thành vấn đề.
Đôi mắt Nhị tròn xoe:
- Vậy mà chưa thành vấn đề?
Bị nghĩ oan tôi chưa biết biện bạch thế nào cho nàng hiểu thì Trung bưng cà phê, trà và hai trái cam đến.
- Đem cam mà không đem dao lấy gì cắt, Trung?
Nhị đứng dậy:
- Để em lấy.
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35
generalhieu.info - Nguyễn Văn Hiếu Library Thư Viện 2021 - 2022 - 2023 Sitemap - Sitemap Vietnamwarsummit - Weblinks
Mail:generalhieu.info;
Images | website template by ARaynorDesign