Quân sử Việt Nam: Anh hùng bạt mạng 8
https://generalhieu.info/military_history/quansuvn_anh-hung-bat-mang8.shtml
http://www.nguyenvanhieulibrary.info/military_history/quansuvn_anh-hung-bat-mang8.shtml
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35
TRẦN THY VÂN
TÁI BẢN LẦN THỨ TƯ
2010
Thương tặng
hiền thê HN Lê Hoa
đã giúp anh hoàn thành Anh Hùng Bạt Mạng
ttv
***
- Vào đây!...
Nhị sau lưng chồm tới mở chốt cửa. Tôi vặn cao ngọn đèn rồi cầm ống liên hợp:
- Tôi nghe Trùng Dương (danh hiệu Quách Thưởng)!
Giọng ông khàn khàn:
- Anh có nghe gì không? Sơn Linh (Danh hiệu của Trung tá Trần Kim Đại, Liên đoàn trưởng Liên đoàn 1 BĐQ) mới gọi xuống rầy tùm lum các đại đội bắn súng và trái sáng rực trời. Bây giờ là 4 giờ sáng, hai tiếng nữa, Đại đội 1 của Việt Quốc phải di chuyển, nghe rõ không?
- Năm trên năm! Phương giác mấy, Trùng Dương?
- Theo quốc lộ về Đức Phổ. Nhớ đúng 6 giờ move.
- Đáp nhận!
Thưởng nói thêm:
- Tin Việt Quốc rõ, Tiểu đoàn 39 BĐQ vừa mất đứt hai đại đội tại Sa Huỳnh, trong đó có Đại úy Hoàng Kim Sơn là Tiểu đoàn phó. Thiếu tá Lại Thế Thiết, Tiểu đoàn trưởng, xin hai đại đội còn lại nhảy vào, nhưng Sơn Linh không chấp thuận.
Giờ đến lượt mình, chắc chơi xả rồi láng đó! Nhớ khi đi ngang "Quán Hồng", hãy cẩn thận!
- Đáp nhận, Trùng Dương!
Tôi chỉ biết "đáp nhận". Miệng nói mà tai tôi ù hết. Ngày vui đã qua mau.
Tôi trả ống liên hợp lại Hiệp và nói:
- Mày bảo Thanh mời các trung đội trưởng, Thường vu. Đại đội và Huỳnh văn Trung, khỏi ngủ nữa, lên đây gấp. Nhắc các sĩ quan cầm theo bản đồ.
Hiệp quay lưng đi, Nhị rầu rầu hỏi:
- Đơn vị di chuyển, hả anh?
- Ừ!
Giờ phút này đầu óc tôi rối bù, nghĩ lung tung, phần mường tượng tới mặt trận ác liệt, đẫm máu, đang chờ đón, phần nuối tiếc cuộc tình mới chớm nở. Đã vậy, tiếng "ừ" vừa rồi lại quá khô khan, cộc lốc, làm Nhị buồn thêm. Nhớ hôm naymùng 1 Tết, tôi gượng cười và ôm Nhị:
- Mừng tuổi em cái hôn.
- Chúc anh đi bình an!
- Chớ không mừng tuổi anh sao?
Mặt nàng phụng phịu:
- Mừng cái gì đây?
- Thì... hôn anh...
Như cái máy được bấm nút sẵn, Nhị ghì chặt tôi, quên mất Thiếu úy Thiều đang đứng sau lưng.
Thượng sĩ Thiệp cùng các vị trung đội trưởng tiếp nối bước vào với quân phục gọn gàng, đội mũ nâu, mang dây ba chạc, súng Colt. Họ dàn ngang, cười tươi.
Thiều mở đầu:
- Thay mặt anh em chúng tôi kính chào Trung úy năm mới và chúc mạnh tiến trên đường võ nghiệp.
- Tôi cũng cầu mong tất cả quý vị gặp nhiều may mắn, mọi điều tốt lành...
Rồi tôi nghiêm sắc mặt:
- Bây giờ mình đã có việc làm. Tình hình trong Sa Huỳnh rất căng, như tôi đã nói Thiều hôm nọ. Tiểu đoàn 39 BĐQ vừa mất hai đại đội. Lệnh Thiếu tá Thưởng, lát nữa 6 giờ mình lên đường. Tất cả hãy gọn gàng, cơm nước sẵn sàng một ngày ăn. Đại đội tập họp trăm phần trăm trước sân 5 giờ rưỡi sáng. Có ai hỏi gì không?
- Rút các tiền đồn về chứ Đại Bàng?
- Tôi mới nói, Đại đội tập họp trăm phần trăm mà Hạnh! Các anh theo Thượng sĩ Nguyễn Thiệp lấy bản đồ, vùng phía nam Mộ Đức, tức quận Đức Phổ. Thi hành!
Riêng anh Thiều nán lại chờ tôi.
Mấy người kia đi rồi, tôi nói:
- Tôi đề cử anh giữ chức vụ Đại đội phó từ hôm nay.
- Cảm ơn Đại Bàng.
- Chẳng có gì ơn với nghĩa. Lát tập họp anh kiểm soát Đại đội mọi thứ trước khi xuất quân, nhất là đạn dược, tụi lính hay để tùm lum, thiếu hụt thì chết.
Bây giờ Thiều bảo Thượng sĩ Thiệp ghép cho tôi và anh luôn, mỗi người một tấm bản đồ từ Mộ Đức tới Tam Quan Bình Định. Việc nào chưa quen cứ hỏi. Còn vấn đề cơm nước có tụi thằng Xá lo, ăn chung với tôi.
Thiều đưa tay chào tôi rồi bước vội ra ngoài. Tôi vừa mang giày vừa hối mấy người lính đang lui cui ở nhà dưới:
- Xá, Hoàng pha gấp hai ly cà phê và nấu cơm lẹ!
Lệnh xuất quân bất ngờ khiến đám cao bồi ngớ ngẩn hết, Nhị thì điếng hồn:
- Em đã thu nhặt áo quần và đồ lỉnh kỉnh của anh, chỉ chờ chú Trung xếp cất vô ba lô là xong.
- Đôi vớ, cái mũ rừng nữa, riêng mấy tờ báo bỏ lại.
- Vớ rồi, ụa...mũ rừng anh để đâu em không thấy, hay còn nằm... bên nhà Lý?
Tôi bẹo má nàng:
- Giờ phút này mà còn nghĩ nó "nằm" bển.
Nhị nũng nịu:
- Thì bữa trước... ở bển một lần rồi chớ bộ!
Bà cụ trong buồng bước ra:
- Hành quân, hả Vân?
- Dạ, Đại đội sắp đi. Năm mới con kính chúc bác luôn luôn khỏe mạnh. Con sẽ về thăm.
- Bác cầu mong các con gặp mọi sự như ý. Giặc giã gì ác thiệt, mùng Một Tết mà hành quân.
- Quân đội là vậy đó, bác ơi!
Xá bưng hai ly cà phê đặt trên bàn:
- Kính mời Trung úy!
- Xá chạy mời Thiếu úy Đại đội phó, còn anh em dọn cơm ăn đi, gần tới giờ tập họp, di chuyển rồi!
Bà cụ đem lên một đĩa bánh tét và thịt heo kho thơm phức. Tôi và Thiều chẳng ăn nổi, chỉ uống cà phê, để bàn sơ chuyện di chuyển trên một lộ trình hiu quạnh. Bên ngoài, trời đã hừng hừng sáng, cây hoa phượng trước sân lờ mờ hiện ra trong màn sương. Tiếng gà còn gáy vang quanh xóm, như giục giã những người đi một ngày đầu xuân chớm buồn..
MÙNG 1 TẾT XUẤT QUÂN
5 giờ rưỡi sáng mùng 1 Tết, năm Quý Sửu 1973, Đại đội 1 Biệt Động Quân gồm Bộ Chỉ Huy, toán Thám Báo, và 3 trung đội với ba lô, súng đạn đầy đủ, lần lượt tề tựu nơi mảnh đất trống trước sân nhà của Nhị. Thượng sĩ Nguyễn Thiệp, Hạ sĩ quan Thường vụ, luôn miệng hối thúc mấy chú lính còn đi tà tà, chạy lẹ vào vị trí tập họp. Vừa thấy đông đủ, thứ tự, Thiếu úy Đặng văn Thiều vội gióng hàng nghiêm chỉnh. Ông bắt lặp lại các động tác thao diễn tới lần thứ ba, tất cả mới hoàn toàn im phăng phắc, không ai nhúc nhích, hay có một tiếng động. Trước khi trình diện, vị sĩ quan tân Đại đội phó còn cẩn thận liếc mắt từ trái sang phải để biết chắc đội hình đã thật sự ngay thẳng, rồi mới quay qua tôi, đưa tay chào và báo cáo:
- Đại đội tập họp xong! Tổng số 107, bất khiển dụng 17, công tác hậu cứ 8, hiện diện hành quân 82, trình Trung úy Đại đội trưởng, đủ!
Mặc dầu đã quen với quân số thiếu hụt, khi lên lúc xuống, nhưng lần này nghe báo có 82 người, tự nhiên tôi cảm thấy hơi buồn. Số lượng chỉ bằng nửa đại đội Dù hay Thủy Quân Lục Chiến. Thậm chí còn thua xa một đơn vị cấp tương tự của Bộ Binh. Tuy vậy tôi lấy khó làm nên, tin tưởng vào khả năng chỉ huy của mình cùng tinh thần chiến đấu dũng cảm, năng động tuyệt vời của 82 tay súng bạt mạng, đánh chết bỏ, chưa một lần biết sợ là gì!
Tôi chào tổng quát và cố nén cơn giận vu vơ vừa chợt đến, để nói đôi lời an ủi anh em đang đứng lặng thinh, có vẻ buồn sâu kín, lạnh lùng trên từng khuôn mặt:
- Nhân dịp đầu xuân, tôi thân ái kính chào các sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ của Đại đội. Cầu chúc tất cả cùng gia đình quý vị một năm mới an khang, hạnh phúc!
Anh em thân mến! Điều tôi muốn nói trước hết, đây không phải là lần đầu tiên Đại đội hành quân mùng 1 Tết. Quá khứ chúng ta cũng đã từng ra đi nhằm những ngày thiêng liêng thế này rồi, như biến cố Mậu Thân, tết Kỷ Dậu, đặc biệt đầu năm Tân Hợi lâm chiến Hạ Lào. Chưa kể mấy cuộc khai quang lập ấp, bình định thôn làng ở các nơi xa xôi hẻo lánh mà khi xuân về bằng mìn chông, đạn pháo, máu lẫn nước mắt. Hôm nay tôi biết các anh chẳng vui gì. Nhưng vì nhiệm vụ chúng ta không còn cách nào hơn. Cầu mong anh em gặp nhiều may mắn!
Tiện đây, tôi xin thông báo, kể từ ngày này Thiếu úy Đặng văn Thiều thay thế Thiếu úy Nguyễn Thuận Cát giữ chức Đại đội phó. Bây giờ có mười phút, tất cả tự kiểm soát vũ khí, đạn dược, máy móc lẫn thuốc men lần chót, và những gì mượn của đồng bào hãy trả lại đủ.
Mời các cấp trưởng trung đội, Thám Báo, Truyền tin, Quân y lên gặp tôi. Giao quyền Thường vụ. Thi hành!
Dứt lời, tôi và các thẩm quyền vô nhà phân chia nhiệm vụ theo kế hoạch di chuyển. Trước hết tôi cho đổi tần số mới các máy PRC25 nội bộ. Danh hiệu của Bộ Chỉ Huy Đại đội vẫn là Thiên Nga. Tôi không muốn đổi, dù có vẻ yếu đuối, giống tên con gái, nhưng Cộng quân đã bao lần khiếp đởm khi nghe đến danh xưng "Vịt Trời" này.
Tôi ra lệnh Thiếu úy Thiều:
- Anh dẫn 2 Trung đội 1 và 2 move trước. Khi ra khỏi khu phố Mộ Đức thì tạt trái đi song song, cách quốc lộ khoảng 20 thước, đội hình hàng ngang hay dọc tùy địa thế. Sau đó, BCH và Trung đội 3 sẽ tiếp theo. Tất cả súng cầm tay sẵn sàng tác chiến. Đầu năm nhớ niềm nở với dân chúng. Thiếu úy Thiều cho lên đường, riêng Trung đội 3 lưu lại và tạm thời bố trí về hướng tây con xóm này chờ lệnh.
Các thẩm quyền đưa tay chào từ giã rồi bước nhanh ra cửa. Tôi tới đứng bên Nhị đang ngồi buồn xo nơi bộ phản. Anh em cao bồi hiểu ý hai đứa cần chút riêng tư, cũng vội đùm túm ba lô, súng đạn rời khỏi nhà. Trung không quên tắt ngọn đèn, vì trời đã sáng trợt, và nói:
- Đại Bàng! Tụi em chờ trước ngõ, có toán Thám Báo của Trung sĩ Nhật rải dọc theo hương lộ.
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35
generalhieu.info - Nguyễn Văn Hiếu Library Thư Viện 2021 - 2022 - 2023 Sitemap - Sitemap Vietnamwarsummit - Weblinks
Mail:generalhieu.info;
Images | website template by ARaynorDesign